
Chương 1:THƯ PHAOLÔ GỞI CHO NGƯỜI GALATI

của Đấng Christ.Nhưng nếu có ai, hoặc chính chúng tôi, hoặc thiên sứ trên trời, truyền cho anh em một Tin lành nào khác với Tin lành chúng tôi đã truyền cho anh em, thì người ấy đáng bị anathem. Tôi đã nói rồi, nay lại nói lần nữa: Nếu ai truyền cho anh em một Tin lành nào khác với Tin lành anh em đã nhận, thì người ấy đáng bị anathem!”(Galati 1:6-9).
Thư Côrinhtô, Rôma và Galati là lời tuyên bố dứt khoát, rõ ràng về Tin lành mà Phaolô giảng dạy và Chúa Jêsus truyền mạng lệnh cho Hội thánh Ngài công bố ra cho mọi người.
gần như là mù lòa (IICôrinhtô 12:7). Có lẽ Phaolô đã rất bực tức khi viết thư này đến nỗi không thể chờ thư ký đến. Khi viết, ông đã rất bức xúc vì sứ điệp ân điển mà ông rao giảng cho tín hữu Galati đã bị bóp méo.
Phúc Âm Qua Phúng Dụ
dẫn cho bạn biết bạn cần một Đấng Cứu thế. Phaolô viết: “Tôi không muốn làm cho ân điển Đức Chúa Trời ra vô ích; vì nếu bởi luật pháp mà được sự công bình, thì Đấng Christ chịu chếât là vô ích”(Galati 2:21). Sự thật là bạn không thể tự cứu mình vì bạn không thể giữ trọn luật pháp. Luật pháp là người thầy để chuẩn bị bạn cho sự cứu rỗi qua Đấng Christ.
đúng ra là đang tranh chiến – trong đời sống của một Cơ đốc nhân đích thực.
Linh. Khi “những hạt giống” của Đức Thánh Linh được gieo trồng trong khu vườn đời sống chúng ta, thì kết quả sẽ được gọi là “bông trái của Thánh Linh”.
sống trong chúng ta. Sự đau đớn và khổ sở là điều không thể tránh khỏi, nhưng đã có Đức Thánh Linh ngự trong chúng ta, cho nên bất hạnh hay không là do ý mình nghĩ mà thôi.
nhà của bạn.
Bông trái Thánh Linh được Phaolô liệt kê cuối cùng là tiết độ. Quản đốc của một công ty lớn, có đến hàng ngàn công nhân, nói với tôi: “Một số người giống như những bánh xe, họ không chịu làm việc trừ khi bị thúc đẩy. Số khác thì giống như xe lửa, họ phải được kéo; còn số khác nữa thì giống như con diều; nếu bạn không giữ sợi dây thì họ sẽ bay mất. Tuy nhiên, có một số người giống như chiếc đồng hồ tốt bằng vàng ròng, cởi mở, đúng giờ, thuận phục, làm việc cách yên lặng và nhiều việc tốt”.

cổ về sự thờ hình tượng, suy đồi đạo đức và hình ảnh khiêu dâm. Phao lô chủ yếu viết cho các tín hữu thuộc vùng đất vô đạo đức này của đế quốc Lamã: “Anh em có thể sống như một người thánh ở các nơi trên trời, trong Đấng Christ, thậm chí ở giữa đế quốc Lamã, với mọi điều ô uế và tội lỗi của nó”.
đủ thấy rằng, họ đã biết những lẽ thật mà Phao lô củng cố trong thư này.
cách khác, hãy bước đi sao cho anh em có thể bày tỏ hết được mọi lẽ thật mà tôi đã dạy anh em khi tôi còn ở Êphêsô.
Hãy chú ý để so sánh danh sách cầu nguyện của chúng ta với Phao lô. Nói cách thiêng liêng, chúng ta cầu nguyện cho những người thân cận; còn Phao lô dành thì giờ cầu nguyện
cho những người mà ông biết là sẽ làm chứng có kết quả cho Chúa Jêsus. Ông cầu nguyện để họ có thể được ban cho một khải tượng thuộc linh trong sự hiểu biết Đức Chúa Trời.
Ẩn dụ về y phục này dạy chúng ta quyết định dứt khoát cởi bỏ những y phục sờn rách của đời sống cũ. Theo Phao lô, chúng ta không nên quan tâm đến chúng nữa. Thay vào đó, ông dạy chúng ta nên mặc những y phục của đời sống mới. “Mặc lấy người mới, tức là người đã được dựng nên giống như Đức Chúa Trời, trong sự công bình và sự thánh sạch của lẽ thật.Mỗi người trong anh em phải chừa sự nói dối, phải nói thật với anh em mình”(c.24-25). “Chớ có một lời dữ nào ra từ miệng anh em; nhưng khi đáng nói, hãy nói một vài lời lành giúp ơn cho và có ích lợi cho kẻ nghe đến”(c.29).
bước một, từng ngày một. Đó là cách sống trong Đấng Christ mà bạn phải có.
Hội thánh và phó chính mình vì Hội thánh”(c.25).
áo giáp của Đức Chúa Trời (c.13-17). Mỗi ngày chúng ta phải mang đầy đủ những khí giới của Đức Chúa Trời để chiến đấu cùng ma quỷ. Phao lô cho biết chúng ta phải lấy sự cứu chuộc làm mão trụ và mặc áo giáp của sự công bình, lấy đức tin làm thuẫn, cầm gươm của Đức Thánh Linh, là Lời Đức Chúa Trời, và lấy Tin lành bình an mà làm giày dép. Mỗi phần của bộ giáp phải được mặc lấy bằng sự cầu nguyện. Đây là vũ khí thuộc linh chúng ta cần có để chiến đấu cho Chúa trong thế gian tội lỗi này. Chúng ta phải chiến đấu, không phải bằng sức riêng, nhưng bằng quyền năng của Đức Thánh Linh.

Đấng Christ cho chính mình.
Ý tưởng của Phao lô về Hội thánh lý tưởng có thể được diễn giải theo cách này: “Một Hội thánh mà trong đó hết thảy mọi người đều ở trong Đấng Christ; những ai sống trong Đấng Christ đều giống như Đấng Christ; những người ở trong Đấng Christ và giống Đấng Christ sẽ cùng nhau nỗ lực giống như Đấng Christ khiến nhiều người tin Chúa”. Đó có phải là điều mô tả về Hội thánh địa phương mà bạn dự phần không? Bạn có thể nói mọi người trong Hội thánh đều thật sự theo Đấng Christ, sống đời sống xứng đáng cho Tin lành không? Người ngoại có tin nhận Chúa vì họ thấy cách sống giống như Đấng Christ của các tín hữu đối với nhau trong Hội thánh của bạn không?
Épbaphôđích: “Épbaphôđích, anh em tôi, bạn cùng làm việc và cùng chiến trận với tôi, đến cùng anh em, người cũng là ủy viên của anh em ở kề tôi, đặng cung cấp mọi sự cần dùng cho tôi vậy”(2:25). Có những mức độ khác nhau về tình bằng hữu trong thân của Đấng Christ. Tôi nghĩ Phao lô bày tỏ cho chúng ta những mức độ nào đó của tình bằng hữu khi ông nói đến vị trưởng lão, Épbaphôđích, như anh em, như một đồng nghiệp, người cùng chiến đấu, sứ giả và người phục vụ của mình.
thủ đến mức hiểu được và nhận thức rõ là chúng ta đã đi đúng. Ngay lúc này, nếu chúng ta đi theo và hành động trong sự sáng mà Đức Chúa Trời đã hướng dẫn chúng ta, thì Đức Chúa
Trời sẽ tiếp tục ban sự hiểu biết cho đến khi chúng ta thấy được ý muốn tốt đẹp của Ngài. Phaolô gọi phần thưởng ở cuối cuộc đua là “phần thưởng của sự kêu gọi trên trời của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus Christ”(3:14).
mười hai điều kiện chúng ta phải đáp ứng nếu muốn có và giữ mãi sự bình an này. Điều kiện trước nhất là “Đừng lo lắng về bất cứ điều gì” (4:6). Phaolô bảo chúng ta đừng lo lắng vì sự lo lắng không những vô ích, mà còn tai hại nữa. Sự lo lắng làm cạn nguồn năng lực bạn cần có để đương đầu với những nan đề.
của bạn đem đến kết quả giải thoát tình trạng, hoặc thêm ân điển để vượt qua hoàn cảnh đó, thì cũng rất hữu ích. Vì thế, hãy luôn cầu nguyện về mọi điều.
Khi bạn bày tỏ sự thờ phượng với lòng biết ơn Chúa, bạn có thể tự điều khiển những suy nghĩ của mình thoát ra khỏi sự tiêu cực và hướng về đồng cỏ xanh tươi của sự tích cực. Biết ơn là phương tiện hết sức gây dựng để giúp bạn duy trì tình trạng thanh thản cá nhân.

với giáo lý dạy rằng chúng ta được cứu bởi ân điển qua đức tin, chứ không bởi việc làm. Cũng có người trong Hội thánh chúng ta nghĩ rằng, hễ điều gì thuộc linh là bởi Đức Thánh Linh,và như vậy chúng ta dễ bị thế lực tối tăm tấn công. Đó là những người tự nhận là tín đồ mà lại hướng đức tin mình vào một điều gì đó lạnh lùng và khô cứng như tảng băng. Kế đến,ngày nay, trong Hội thánh chúng ta có người cố làm cho Đấng Christ trở thành một điều gì đó mờ ảo và mơ hồ như hơi nước. Họ làm cho Đấng Christ và lời dạy của Ngài rắc rối đến nỗithậm chí bạn không biết điều đó dạy về gì nữa.
Bạn có hiểu Phaolô giới thiệu Đấng Christ như thế là để bác bỏ triết thuyết tấn công vào nhân tánh và thần tánh của Chúa Jêsus không?
của việc cầu nguyện mà Chúa Jêsus đã thực hiện. Hãy nhìn vào sự cầu nguyện của Phaolô cho những người trung tín trong Hội thánh Côlôse và so sánh với sự cầu nguyện của bạn. Rồi
hãy học hỏi để cầu nguyện như Phaolô,tin rằng Đức Chúa Trời nghe, nhậm lời, và sẽ giúp bạn hiểu cũng như đi theo đường lối Ngài.

ta có thể tin vào sự sống lại của những người thân yêu đã chết (c.14). Kế đến, ông cho họ biết chi tiết cụ thể về sự Cất lên của Hội thánh.
Cuối cùng, vì Phaolô là một người chăn bầy vĩ đại, nên ông không muốn những người yêu dấu này không có sự trông cậy hoặc an ủi. Có lẽ đây là động lực căn bản của Phaolô để
chia sẻ lẽ thật này cho người Têsalônica, vì họ quan tâm đến những người thân yêu đã bị giếât của họ. Ông viết: “chính mình Chúa ở trên trời giáng xuống; bấy giờ những kẻ chết trong Đấng Christ, sẽ sống lại trước hết”(4:16). Sự Cất lên của Hội thánh là lời dạy quan trọng nhất trong phân đoạn Kinh thánh sống động này. Phaolô viết một điều tương tự cho người Côrinhtô (ICôrinhtô 15:51-52). Chúa Jêsus dạy điều tương tự thế này trong bài giảng trên núi Ôlive (Mathiơ 24:40-41).
với Đức Chúa Trời và với Lời Ngài. Ông cho người Têsalônica biết mục đích sống của ông là mong họ được tăng trưởng về phần thuộc linh (2:1-12).
Có hai lẽ thật quan trọng mà chúng ta nên học và áp dụng cho đời sống chúng ta là từ thư Têsalônica thứ nhất. Trước tiên, Chúa Jêsus sẽ trở lại; thứ hai, chúng ta được dự phần vào công việc yêu thương vì cớ Ngài trong khi chúng ta trông đợi sự trở lại của Ngài.

Ngài”(5:9-10). Dựa vào hai câu này, nhiều học giả Kinh thánh Tiền thiên hy niên tin rằng Đức Chúa Trời sẽ không tuôn đổ cơn thạnh nộ trên dân Ngài như trong ngày đại nạn. Qua sự
Cất lên, Ngài sẽ giải cứu dân Ngài và trút đổ sự thạnh nộ của Ngài trên thế giới vô tín.

nhút nhát một chút, vì ông cần sự thúc đẩy của Phao lô để trở nên dũng cảm và quyết đoán hơn.
can đảm và uy tín của Phao lô, thì ông giống như thần tượng của cậu. Timôthê bổ nhiệm Timôthê ở Líttrơ trong chuyến hành trình thứ ba của ông, vì, từ đó trở đi, Timôthê được nói đến như là người thuộc nhóm truyền giáo của Phaolô.
Khi bạn xem hết thư nầy, bạn sẽ tìm thấy nhiều lẽ thật khác được nhấn mạnh. Chúng được gọi là “những lời đáng tin” của sứ đồ Phao lô. Khi viết cho các mục sư nầy, đôi lúc ông
muốn nói: “Đây là lời đáng tin và đáng được tiếp nhận về mọi phương diện”. Điều ông ngụ ý là: “bây giờ tôi nói một điều rất quan trọng”.
hành Hội Thánh được giới thiệu đầu tiên với chúng ta trong chương 6 của sách Công vụ.
Chúa Trời ban cho bạn ân điển để đáp ứng các tiêu chuẩn đó.
là người đàn ông nầy không bao giờ có thể có người vợ nào khác, nhưng là trong hiện tại, ông chỉ sống với một người đàn bà mà thôi.
giảng và dạy dỗ” (c.13-16).
khiển trách đó là bạn thân của chính mình cũng vậy. Về cơ bản, Phaolô viết: “Đừng xem nhẹ chức vụ nầy, Timôthê. Con sẽ cứu mình ra khỏi nhiều tai họa nếu như con cầu nguyện một
thời gian dài trước khi bổ nhiệm một người và vị trí lãnh đạo” (I Timôthê 5:1725).
Phaolô cho Timôthê những lời khuyên thực tiễn về vấn đề nô lệ. Ông bảo Timôthê dạy người nô lệ phải tôn kính chủ để danh Đức Chúa Trời không bị sỉ nhục (c.1). Phaolô có đủ óc
thực tế để biết rằng vấn đề xã hội về nô lệ không dễ gì chấm dứt. Nhiều tín hữu đầu tiên là nô lệ, và vì họ vẫn chưa được giải phóng trên đất nầy, nên Phaolô bày tỏ cho họ cách sống
trong cảnh nô lệ. (tới đây là đã sửa xong ở nhà)


Trọng tâm của thư nầy là điều Phaolô muốn nói với Philêmôn và ứng dụng cho chúng ta, rằng Chúa Jêsus có thể thay đổi con người. Khi Ngài làm điều đó, Ngài sẽ thay đổi mối quan hệ giữa con người với nhau. Do đó, Phaolô viết cho Philêmôn: “Tôi muốn anh tha thứ và nhận lại Ônêsim, không phải như một nô lệ trốn chạy và một kẻ cắp sẽ bị hình phạt,nhưng là anh em, một người đi theo Đấng Christ”. Chấp nhận hình phạt dành cho nô lệ bỏ trốn là cái chết.

minh họa về người lính, vận động viên, và một nông dân.
chúng ta.
huyễn. Nhưng con, phải có tiết độ trong mọi sự, hãy chịu cực khổ, làm việc của người giảng Tin lành, mọi phận sự về chức vụ con phải làm cho đầy đủ” (II Timôthê 4:1-5).
vĩ đại nhất trong lịch sử Hội thánh:“Về phần ta, ta đang bị đổ ra làm lễ quán, kỳ qua đời của ta gần rồi. Ta đã đánh trận tốt lành, đã xiong sự chạy, đã giữ được đức tin. Hiện nay mão triều thiên của sự công bình đã để dành cho ta; Chúa là quan án công bình, sẽ ban mão ấy cho ta trong ngày đó, không những cho ta mà thôi, nhưng cũng cho mọi kẻ yêu mến sự hiện đến của Ngài”(II Timôthê 4:6-8).